Đào Tạo Chuyên Viên Kinh Doanh

NẠN "BÙNG" TIỀN VÀ HỆ LỤY

18:54 |
 NGÂN HÀNG SẼ TRIỆU TẬP HÀNG NGÀN NGƯỜI DÙNG VISA & MASTER VIỆT NAM 
VÌ "NẠN BÙNG TIỀN"
Theo nguồn thông tin mới nhất từ nội bộ của 3 ngân hàng lớn của Việt Nam thì hiện nay tệ nạn "Bùng tiền" khi tham gia các dịch vụ thanh toán Quốc tế trở nên vô cùng nghiêm trọng và không thể kiểm soát được.



Điển hình là các dịch vụ Quảng cáo, Domain, Hosting, Server và một số dịch vụ khác từ bên nước ngoài cung cấp mang tính quốc tế.
Hai trong số các dịch vụ bị tố cáo nhiều nhất từ các thẻ tín dụng xuất phát từ Việt Nam bao gồm dịch vụ quảng cáo Google và Facebook với số tiền "bùng" lên đến hàng trăm tỉ đồng trong 5 năm qua.
Google và Facebook cùng nhiều nhà cung cấp dịch vụ khác của nước ngoài đã buộc phải lên tiếng với các cơ quan có thẩm quyền về việc cấp phép thẻ tín dụng tại Việt Nam.
Dẫn tới việc trong thời gian gần đây đang rộ lên các thông tin lan truyền về việc "triệu tập" và "xét hỏi" một số đối tượng chạy quảng cáo không thanh toán tiền và tiêu hủy thẻ tín dụng (chạy bùng) trên Google và Facebook.
Từ những điều này dẫn tới việc thẻ Visa và Master có thể sẽ trở nên khó khăn hơn khi cấp cho người dùng tại Việt Nam.
Đặc biệt là sẽ có rất nhiều dịch vụ đang sẵn sàng khóa chức năng thanh toán bằng Visa và Master nếu nhận thấy IP hoặc bất cứ thông tin cookie trình duyệt nào xuất phát từ Việt Nam.
Điều này dẫn tới những nguy cơ vô cùng lớn cho một nền kinh tế đang trong đà hội nhập Quốc tế.
Vì thế, về bên phía Việt Nam các ngân hàng và cơ quan ngôn luận, cơ quan nhà nước đang liên tục đưa ra các phương án ngăn chặn điều này điển hình bằng việc một số người sử dụng Visa & Master nợ tiền, bùng tiền liên tục nhận được email, điện thoại hoặc thông báo triệu tập từ phía các ngân hàng và cơ quan chức năng.
Đây cũng chính là cái kết mà thế giới đã dành cho Việt Nam ta từ những năm 2000 khi vấn đề chi tiêu bằng Visa & Master trở nên phổ biến bởi Internet mang tính toàn cầu.
Việt Nam cũng đã rất nhiều lần bị block IP sau nhiều năm, vậy ngày đầu tiên của năm 2015 có lẽ nào Việt Nam cũng lại tiếp tục bị "cấm" sử dụng Visa & Master khi thanh toán các dịch vụ quốc tế?
Câu hỏi đặt ra cho không chỉ các cơ quan chức năng, ngành ngân hàng mà cả chính những người sử dụng tài khoản tín dụng đã và đang sinh sống tại Việt Nam.
Phạm Hùng Thắng
Read more…

KHÔNG PHẢI BẠN LÀ AI MÀ LÀ BẠN LÀM GÌ?

00:39 |
Tại sao bạn chỉ thành công trong việc đạt được một số mục tiêu, còn những mục tiêu khác thì không? Đó không phải là băn khoăn của riêng bạn. Ngay cả những người tài giỏi và thành đạt trong cuộc sống cũng khó khăn trong việc lý giải những thành công hay thất bại của mình. Câu trả lời rằng một số người có tài năng bẩm sinh thực sự chỉ là một phần rất nhỏ để gỡ rối thắc mắc này. Thực tế, những nghiên cứu về sự thành đạt từ hàng thập kỉ nay đã cho thấy rằng những người thành công trong việc đạt được mục tiêu của mình không đơn thuần vì tài năng của họ, mà phần lớn nằm ở chỗ họ đã làm gì để thực hiện những mục tiêu đó.


*1. Cụ thể: bạn phải luôn đạt một mục tiêu cụ thể nhất có thể.

 Ví dụ: “giảm 5 cân” sẽ rõ ràng cụ thể hơn là “giảm cân”, vì nó cho bạn một ý niệm rõ ràng như thế nào là thành công. Biết chính xác mình muốn đạt được cái gì sẽ giúp bạn luôn phấn đấu để đạt được điều đó. Thậm chí bạn cần phải nghĩ tới những hành động cụ thể để đạt được mục tiêu. Ví dụ: nếu chỉ tự hứa với mình sẽ ăn ít hơn hoặc ngủ nhiều hơn thì quá mơ hồ, thay vào đó bạn phải rõ ràng và chính xác trong hành động như: “tôi sẽ đi ngủ lúc 22h”.

*2. Nắm bắt thời cơ để hành động vì mục tiêu đã đặt ra.

 Chúng ta quá bận rộn và có quá nhiêu mục tiêu cần đạt được cùng lúc, do đó chúng ta thường bỏ lỡ những cơ hội hành động cho một mục tiêu nào đó vì đơn giản chúng ta không hề chú ý đến chúng. Bạn có thật sự quá bận rộn để tập thể dục hôm nay? Để đạt được mục tiêu, bạn cần phải nắm bắt và tận dụng những cơ hội này trước khi tuột khỏi tay bạn.

Để nắm bắt thời cơ, trước hết hãy quyết định khi nào và ở đâu bạn sẽ làm điều bạn muốn. Và luôn nhớ “càng chi tiết, cụ thể càng tốt” (ví dụ: tôi sẽ tập thể dục 30’ trước khi làm việc vào các ngày thứ hai, thứ tư, thứ sáu). Nghiên cứu cho thấy rằng, cách thức lập kế hoạch này sẽ giúp bộ não bạn nhận diện và nắm bắt được cơ hội khi nó đến, tăng khả năng thành công lên đến 300%.

*3. Biết chính xác chặng đường của bạn
Để đạt được bất kỳ mục tiêu nào bạn cần phải có sự trung thực và kiểm soát đều đặn sự tiến triển của toàn quá trình – bằng cách đánh giá khách quan, sau đó là chính bạn đánh giá. Nếu bạn không biết bạn đã làm tốt hay chưa, bạn không thể điều chỉnh hành vi hoặc chiến lược của mình một cách phù hợp. Hãy kiểm tra qui trình thường xuyên – hàng tuần hoặc thậm chí hàng ngày, tùy thuộc vào từng mục tiêu.

*4. Tư duy lạc quan, thực tế.
 Khi đặt một mục tiêu, bạn phải có những tư duy tích cực về việc bạn sẽ làm gì để đạt được mục tiêu bằng tất cả những công cụ có được. Tin tưởng vào thành công trong tương lai là một trong những yếu tố quan trọng trong việc tạo ra và duy trì động lực của bạn. Nhưng cho dù có làm gì thì cũng đừng đánh giá thấp những trở ngại mà bạn sẽ phải đối mặt. Hầu hết các mục tiêu điều cần có thời gian, kế hoạch, nỗ lực và sự kiên trì mới có thể đạt được. Các nghiên cứu cho thấy những tư duy đơn giảng và không đầu tư sẽ khiến bạn chủ quan và thiếu chuẩn bị cho hành trình dài phía trước và rõ ràng sẽ làm tăng nguy cơ thất bại.

*5. Tập trung vào việc cải tiến hơn là việc làm tốt.

 Tin tưởng vào khả năng thành công là điều quan trọng, cũng có nghĩa là bạn tin tưởng vào việc bạn có được khả năng đó. Nhiều người trong chúng ta tin rằng trí thông minh, tính cách, và một cơ thể khỏe mạnh là những yếu tố bẩm sinh và không thể thay đổi. Kết quả là chúng ta chỉ tập trung vào những mục tiêu để chứng tỏ bản thân mình hơn là tiếp thu và phát triển những kỹ năng mới. May mắn thay, các nghiên cứu nói rằng đó là một quan niệm sai lầm. Chấp nhận thay đổi sẽ cho phép bạn có những lựa chọn tốt hơn và phát huy tối đa tiềm năng của mình. Những người mong muốn phát triển thay vì làm tốt sẽ sẵn sàng chấp nhận những khó khăn, họ đánh giá cao quá trình cũng như kết quả đạt được.

*6. Kiên trì*

 . Đó là sự sẵn sàng theo đuổi những mục tiêu dài hạn, kiên định khi đối mặt với những khó khăn thách thức. Theo nghiên cứu, những người kiên trì sẽ học hỏi nhiều hơn từ cuộc sống và họ cũng có điểm trung bình cao hơn khi đi học. Nếu bạn không thuộc tuýp người này thì cũng không có gì đáng lo ngại cả. Những người thiếu kiên trì thường tin rằng họ không có tố chất bẩm sinh của người thành công. Nếu bạn cũng nghĩ như vậy thì bạn cũng đã sai. Như đã đề cập trong phần trước, nỗ lực, kế hoạch, kiên trì và một chiến lược tốt là những yếu tố then chốt cho thành công. Hiểu biết điều này sẽ giúp bạn hiểu chính mình và mục tiêu rõ ràng hơn, mà còn đem lại những hiệu quả tích cực cho việc rèn luyện tính kiên trì của bạn.

*7. Xây dựng sức mạnh ý chí.

 Sức mạnh ý chí cũng như sức mạnh cơ bắp của bạn, nếu không được rèn luyện thường xuyên thì nó sẽ trở nên yếu đi. Nhưng khi được luyện tập thường xuyên và có hiệu quả, sức mạnh ý chí sẽ trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều và có thể giúp bạn thành công.

Để xây dựng sức mạnh ý chí, hãy vượt qua thách thức đòi hỏi bạn phải làm một điều gì đó mà bạn thực sự không muốn làm. Ví dụ: từ bỏ những loại thức ăn nhanh nhiều chất béo, tập đứng lên ngồi xuống 100 lần mỗi ngày, học thêm một kỹ năng mới. hãy bắt đầu với một mục tiêu thôi, và lập kế hoạch đối phó với những vấn đề  có thể phát sinh. Thời gian đầu bạn sẽ gặp khó khăn nhưng dần mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Khí ý chí của bạn đã đủ mạnh, bạn có thể chấp nhận nhiều thách thức hơn và kiểm soát bản thân tốt hơn.

*8. Đừng thử những việc xấu.

 Dù cho ý chí của bạn có mạnh đến đâu đi nữa, đừng quên một sự thật rằng nó cũng có giới hạn nhất định, và nếu bạn ép nó phải làm việc quá sức thì bạn sẽ ngã quỵ. Đừng cố thử hai thử thách cùng một lúc. Và cũng đừng thử những việc không tốt, có một số người quá tự tin vào khả năng của mình trước những cám dỗ và tự đặt mình vào một môi trường toàn những cám dỗ.

*9. Tập trung vào những việc bạn sẽ làm chứ không phải những việc bạn sẽ không làm

Bạn muốn giảm cân, bỏ thuốc lá? Hãy lập kế hoạch thay thế những thói quen xấu bằng những thói quen tốt, thay vì chỉ tập trung vào những hành vi xấu. Nghiên cứu đã chỉ ra rằng, cố gắng để loại bỏ một suy nghĩ trong đầu bạn sẽ khiến nó càng mãnh liệt hơn. Và nó cũng đúng trong hành vi, khi cố gắng không thực hiện một thói quen xấu thì thói quen đó trở nên mạnh mẽ hơn là bị loại bỏ.

Nếu bạn thay đổi cuộc đời, hãy tự hỏi bạn sẽ làm gì trước tiên? Ví dụ: Nếu bạn đang cố gắng kiểm soát tính khí nóng nảy và tình trạng mất kiểm soát của mình, thì bạn có thể lập một kế hoạch đơn giản như: “Khi tôi cảm thấy tức giận, tôi sẽ hít vào thật sâu ba lần để lấy lại bình tĩnh”. Bằng việc hít thở thật sâu khi giận dữ, thói quen xấu sẽ dần dần biến mất.

Tôi hy vọng rằng, sau khi đọc xong bài viết này, bạn sẽ có những cái nhìn sâu sắc về những điều bạn đã làm tốt. Và quan trọng hơn là bạn có thể nhận ra những sai lầm đã mắc phải và nó là những bài học cho bạn về sau. Hãy nhớ rằng, không nhất thiết phải thay đổi chính bạn để có thể thành công hơn. Vấn đề không phải nằm ở chỗ bạn là ai mà là bạn làm gì.
Sưu tầm
Read more…

CÂU CHUYỆN CỦA BÀ LÃO

19:20 |

Có một gia đình gồm 2 vợ chồng và 4 đứa con nhỏ. Vào dịp hè, họ cùng đi nghĩ mát ở một bãi biển. Bọn trẻ rất thích tắm biển và xây những toà lâu đài trên cát. Bố mẹ chúng thuê một cái lều và ngồi uống nước trên bờ, dõi nhìn các con vui đùa không quá xa ngoài kia trước mặt họ.

Thế rồi chợt thấy một bà cụ nhỏ nhắn, ăn mặc xuềng xoàng, trên tay cầm một chiếc túi cũ đang tiến lại. Tóc bà đã bạc trắng, bị gió biển thổi tốc lên càng làm cho khuôn mặt nhăn nheo của bà càng khó coi. Bà cụ lẩm bẩm một điều gì đó, dáo dác nhìn rồi thỉnh thoảng lại cúi xuống nhặt những thứ gì đó trên bãi biển, bỏ vào cái túi.

Hai vợ chồng không hẹn mà cùng chạy vội chạy ra gọi các con lại, căn dặn chúng phải tránh xa người đàn bà khả nghi kia. Dường như họ cố ý nói to cho bà ta nghe thấy để bà ta đi chỗ khác kiếm ăn.

Cụ già không biết có nghe thấy gì không giữa tiếng sóng biển ì ầm, chỉ thấy bà từ từ tiến về phía họ. Thế rồi cụ bà dừng lại, nhìn mấy đứa trẻ dễ thương đang ngơ ngác nhìn mình. Bà mỉm cười nhưng không ai đáp lại, chỉ giả vờ ngó lơ đi chỗ khác. Bà cụ lẳng lặng làm công việc khó hiểu của mình. Còn cả gia đình kia thì chẳng còn hứng thú tắm biển nữa, họ kéo nhau lên quán nước phía trên bãi biển.

Trong lúc chuyện trò với người phục vụ bàn ăn cùng những người khách trong quán, hai vợ chồng quyết định hỏi thăm xem bà cụ khả nghi kia là ai và họ sững sờ. Bà cụ ấy là dân ở đây, từng có một đứa cháu ngoại vì bán hàng rong trên biển, vô tình đạp phải một mảnh thuỷ tinh rồi bị nhiễm trùng, sốt cao, đưa đi bệnh viện cấp cứu không kịp và đã chết không lâu sau đó vì bệnh uốn ván. Từ dạo ấy, thương cháu đến ngẩn ngơ, bà cứ lặng lẽ đi dọc bãi biển, tìm những mảnh chai, mảnh sắt hoặc những hòn đá có cạnh sắc. Mọi người hỏi lý do thì bà đáp với đôi mắt ướt nhoè: " Ô tôi chỉ làm một việc nhỏ thôi ấy mà, để các cháu bé có thể vui chơi trên bãi biển mà không bao giờ bị chết như đứa cháu đáng thương của tôi ".

Nghe xong câu chuyện, người chồng vội chạy thẳng xuống bãi biển mong có thể nói một lời xin lỗi và một lời biết ơn chân thành, nhưng bà cụ đã đi rất xa rồi. Bóng bà chỉ còn là cái chấm nhỏ trên bãi biển vắng người khi chiều đang dần buông xuống.
Read more…

TỰ HỌC DIGITAL MARKETING

22:29 |

Làm Sao Tự Học Digital Marketing Cho Sinh Viên & 

Người Đi Làm (phần 1)


I/ TRƯỚC KHI BẮT ĐẦU

1.1 Bạn có thích Digital Marketing không?

Trong quá trình làm việc, giảng dạy và hướng dẫn những bạn mới tiếp cận với Digital Marketing mình thấy các bạn đều có một điểm chung là chưa nắm chắc được là mình có thích không, với các bạn thích lại không biết bắt đầu từ đâu (và đa phần các bạn cũng không biết là mình thích cái gì), đây thực sự là một vấn đề rất lớn vì sẽ rất lãng phí thời gian & tiền bạc của các bạn.

Tuy nhiên ở đây lại là vấn đề Con gà & Quả trứng: Không cho thử làm sao biết có thích không? Vì lý do như vậy nên mình cũng rất hoan nghênh các bạn muốn thử sức trong Digital có thể liên hệ mình: Linkedin, Facebook.

Vậy thử như thế nào? Sao cho nhanh nhất? Bao lâu để biết bạn có phù hợp không? Trong bài viết này mình sẽ chia sẻ một số thông tin để giúp các bạn (những bạn chưa có định hướng - nếu bạn đã có người hướng dẫn hãy cứ làm theo người hướng dẫn bạn) trả lời câu hỏi "Thử như thế nào? Sao cho nhanh nhất? Thử bao lâu? 

1.2 Digital Marketing Là Gì?


Theo mình Digital Marketing là tổng hợp các phương thức tiếp cận khách hàng mục tiêu, truyền tải thông điệp mục tiêu sử dụng Web (social, seo, sem…), mobile(sms, app..), email…,

Về bản chất Digital Marketing vẫn là Marketing, chỉ khác Marketing truyền thống ở cách vận dụng các công cụ khác nhau, các hình thức quảng bá khác nhau để đạt được mục đích truyền tải thông điệp, do vậy bạn phải luôn lưu ý phát triển các kỹ năng thuộc về bản chất của Marketing như: Các kiểu logic về nghiên cứu thị trường, xây dựng kế hoạch, thông điệp truyền tải…nếu muốn tiến xa hết mức trong Digital Marketing vui lòng đừng bỏ phần gốc.

1.3 Tại sao chọn Digital Marketing?


Đây là công việc ít phải di chuyển (không tính làm Account), tiếp xúc nhiều với máy tính, đa phần Digital Marketer đều làm việc trong môi trường khá mái thoải (thời gian làm việc dễ chịu, lương cũng được, tha hồ đề xuất ý tưởng mới…), bạn có thể làm việc gần như mọi lúc, mọi nơi….dễ làm freelance.

Bạn được là chính mình, bạn có thể trao đổi với sếp như cách bạn nói chuyện với đồng nghiệp hay bạn bè của bạn, Digital Marketing còn rất mới vì vậy đa phần bạn sẽ làm việc với những người trẻ và năng động.

Ăn mặc thoải mái, bạn có thể mặc đủ thể loại quần áo để che thân (trừ khi bạn là sale hoặc account), di giày thể thao, quần áo gọn gàng là được.

Nghe nhạc bằng headphone trong giờ làm việc cũng được nếu nghe nhạc không làm bạn mất tập trung trong công việc. Chỉ cần bảo đảm report đúng giờ là ổn cả.

Thử tìm kiếm Digital Marketing trên Google Trends các bạn sẽ thấy nhu cầu chung về Digital Marketing đang tăng rất mạnh trong thời gian qua.

Nhu cầu chung của Digital Marketing tăng mạnh trong thời gian qua

1.4 Bạn là sinh viên mới ra trường?


Vấn đề đầu tiên các bạn hay gặp là "ra trường làm gì?”. Đây là câu hỏi mà một số bạn mới ra trường hay hỏi mình (lúc mới ra trường mình cũng tự hỏi). Tại sao lại hỏi câu này khi đã ngồi 3-5 năm trong trường để học về chuyên ngành bạn đã đăng ký? Vì đa phần các bạn không hình dung được công việc mình sắp làm sẽ như thế nào, vì sau khi học thấy mình không hợp với ngành học, vì thấy ngành mình học khó kiếm việc, vì ngành học không rõ ràng 1 kỹ năng riêng biệt nào….

Nếu bạn không biết bạn thích làm gì dẫn đến bắt buộc phải thử tất cả những thứ bạn có thể thử, và với Digital Marketing sẽ không khó để có được một số trải nghiệm, có thể sẽ không hợp với bạn nhưng cũng là một kinh nghiệm cho sau này.

1.5 Bạn đang làm Marketing truyền thống?


Dấu hiệu nào bạn nên chuẩn bị cho việc học Digital Marketing? Dấu hiệu rõ ràng nhất là công ty bạn đã, đang hoặc sắp có một website hoặc dữ liệu khách hàng có liên quan đến kỹ thuật số (như email, số điện thoại…).

Những người đã đi làm có rất nhiều lợi thế để bước chân vào Digital Marketing như: Nguồn tài chính vững mạnh, có mối quan hệ rộng, được sếp tin tưởng giao việc (hoặc tự làm)…

Các bạn nên biết rằng cũng ở cùng một điểm xuất phát nhưng các bạn sinh viên không có tài chính, cơ sở vật chất, công cụ/tài chính để thử những gì mình làm như các bạn vì vậy các bạn sẽ nhanh giỏi hơn rất nhiều.

1.6 Kinh Nghiệm, Cơ Hội, Thách Thức


Bản chất của kinh nghiệm chính là sự chứng minh bạn có khả năng xử lý các tình huống trong quá khứ (vì vậy bạn có thể xử lý các tình huống trong tương lai), đó chính là lý do bạn sẽ có cơ hội tìm được việc làm/được mở rộng kiến thức cao hơn khi bạn chọn Digital Marketing.

Tại sao lại nói bạn sẽ có cơ hội việc làm cao hơn khi làm Digital Marketing? Do đặc thù Digital Marketing liên quan nhiều đến máy tính vì vậy chỉ cần có máy tính là gần như bạn có thể trải nghiệm được những phần việc mà bạn yêu thích.

Nhưng các bạn cũng lưu ý là do khả năng trải nghiệm quá dễ nên sẽ dẫn đến có quá nhiều kinh nghiệm trải nghiệm khác nhau, cách bắt đầu khác nhau và điều này có thể dẫn bạn đi lan man không rõ mục đích, để tránh điều này các bạn nên tiếp xúc nhiều hơn với những người trong ngành (hội thảo, event, đi chơi…).

Đón chờ phần 2: HỌC DIGITAL MARKETING NHƯ THẾ NÀO?
Read more…

CHÁN NẢN TRÊN GHẾ NHÀ TRƯỜNG

18:33 |


Trò chơi may rủi

Tôi từng là một học sinh khá giỏi thời cấp II, cấp III, tôi rất tự tin và luôn trao cho mình mục tiêu trở thành người dẫn đầu ở những môn học tôi thích. Tôi cũng thừa nhận mình đã từng rất kiêu ngạo, đối với tôi thời đó việc thua một ai khác trong những môn tôi thích như một điều rất sỉ nhục.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, đến lúc tôi và những người bạn cùng lứa bước vào thời khắc chuyển giao quan trọng, đó là thi đại học. Lúc này có rất nhiều câu hỏi được đặt ra trong đầu mỗi chúng tôi: “Tôi nên chọn ngành nào để học?”,
“Tôi nên chọn ngành mà bố mẹ bảo - thậm chí là áp đặt - hay theo niềm đam mê của mình?”, “Ngành nào khi ra trường sẽ dễ kiếm việc làm?”...

Tôi chưa đặt câu hỏi quan trọng với chính mình

Đến một ngày - khi tôi sắp hoàn thành năm đầu tiên của đại học, tôi cũng nhận ra mình không thể cứ sống mãi một cuộc sống tồi tệ, buông thả, tôi cần phải dũng cảm để tìm cho một hướng đi. Tôi biết mình đã sai lầm khi chọn ngành đang học, tôi nghĩ tôi đã chọn nó chỉ vì nó là ngành “hot” và sự nông nổi. Có lúc tôi nghĩ rằng đã quá muộn để bắt đầu lại mọi thứ. Tôi từng nghĩ giá như tôi có thể quay về thời học sinh, nhưng đó là điều không thể. Điều quan trọng lúc này, tôi muốn tìm điều gì đó thuộc về riêng mình, nhưng thú thật tôi vẫn còn rất mơ hồ.
Điều đầu tiên, tôi cần xác định được niềm đam mê của tôi là gì? Đó là câu hỏi ngắn gọn và cực kỳ quan trọng nhưng hình như trước đó - lúc thi đại học, tôi chưa bao giờ thật sự nghiêm túc đặt câu hỏi này với chính mình. Cứ mỗi ngày trôi qua tôi đều đi tìm câu trả lời...
Dường như không có một câu trả lời tuyệt đối nào, thậm chí mọi thứ có vẻ rất mơ hồ đối với tôi và những người bạn thế hệ tôi. Chúng tôi chọn ngành giống như đang chơi một trò chơi may rủi, và có những lý do để đưa ra quyết định đôi khi rất ngớ ngẩn. Kết quả sau bao năm miệt mài đèn sách, bản thân tôi thi đỗ vào một trường đại học danh giá với chuyên ngành “hot” nhất thời bấy giờ. Cảm giác lúc đó thật tuyệt vời, tôi còn nhớ gia đình tôi, những người thân thiết nhất của tôi, và dĩ nhiên cả bản thân tôi đã tự hào vì chính tôi như thế nào.
Tôi tận hưởng cảm giác từ một vùng nông thôn xa xôi, nghèo nàn lên đường vào Sài Gòn để học tập và trở thành một sinh viên như tôi từng mơ. Có nhiều cảm giác xen trộn mà cho đến lúc này tôi mới bắt đầu cảm nhận: cảm giác giã biệt những người thân yêu của mình, cảm giác nhớ nhà khi bước chân lên mảnh đất Sài Gòn xa lạ, nhiều thứ cảm giác mà tôi nghĩ rất lạ với tôi trước đó. Thế nhưng cảm giác tự hào, lòng tràn đầy hạnh phúc có lẽ là mạnh mẽ nhất trong những ngày đầu khi tôi chính thức trở thành sinh viên và ngồi trên giảng đường hiện đại. Mọi thứ không còn là giấc mơ nữa mà đó là thực tế, và thực tế đó thậm chí còn tuyệt vời hơn những gì tôi đã từng mơ khi còn là học sinh.
Có thể nói đó là lúc tôi sống trên đỉnh vinh quang.

Cảm giác thua cuộc

Thời gian trôi qua và những cảm giác tuyệt vời đó bắt đầu được thay thế dần bởi cảm giác tồi tệ. Tôi dần nhận ra ngày qua ngày những gì tôi đang học trên giảng đường không thuộc về tôi, tôi cảm thấy rất bối rối và mơ hồ về tương lai của mình. Điều tồi tệ và kinh khủng nhất chính là cảm giác của một kẻ thua cuộc, cảm giác như bị sỉ nhục khi thấy mình kém cỏi, tôi không còn ham muốn mạnh mẽ của một kẻ dẫn đầu. Tôi bắt đầu có những bạn mới, và rất nhiều trong số họ dường như giống tôi - là những kẻ chấp nhận thua cuộc.
Tôi còn nhớ một lần tôi đã bực mình như điên lên, đến nỗi tôi bỏ tiết học giữa chừng và đạp xe thất thần trên đường mà trong đầu vẫn bị câu nói vô tình của một người bạn trong nhóm ám ảnh tôi: “Thì con nhỏ đó “pro” nhất rồi, tí nữa kiểm tra ngồi gần nó chép là được...”. Tôi nghĩ vì sao tôi lại trở nên kém cỏi thế chứ? Cảm giác như tôi đã bị đánh gục. Ngày trước tôi chính là “con nhỏ” đó, và chỉ có thể hơn chứ không bao giờ ngược lại, hoặc tôi sẽ đấu tranh, cày ngày cày đêm để là kẻ mạnh nhất, dù chỉ bị xếp vào hàng hai tôi đã thấy “nhục” rồi.
Nhưng rồi thời gian trôi qua, những người bạn của tôi đã dạy tôi cách “copy” bài, và cách để trở thành một kẻ thua cuộc thật sự, như những “con virút gây bệnh”, dần dần tôi quên mình đã từng mạnh mẽ như thế nào. Tôi không còn tự tin như ngày trước, thời gian trôi đi và tôi cũng mặc định kiểu tư duy rằng “tôi chỉ là một thằng ngu, mấy đứa kia mới giỏi”, cảm giác giống như tôi đã đầu hàng. Tôi trở nên tự ti và tiêu cực đến chính tôi cũng không còn nhận ra và tôi cũng không biết nó đến với tôi khi nào. Tôi ngày càng có nhiều bạn bè, những đứa thuộc hàng “kém cỏi” nhất lớp - tôi chỉ nói lên sự thật chứ không có ý định chê bai - và tôi cũng biết cách ngồi cùng họ để nói chuyện về những đứa học giỏi trong lớp mình - điều mà ngày trước tôi chưa bao giờ làm vì chưa bao giờ chấp nhận thua người khác.
Tôi bắt đầu ăn nhậu, tôi thấy thật chán nản, và các trò chơi quậy phá chính là cuộc sống của tôi. Tôi không còn miệt mài đèn sách như thời còn học sinh. Những giây phút tôi là người mạnh nhất, là kẻ dẫn đầu giờ đã trở thành quá khứ. Tôi đã trở thành một kẻ tự ti, yếu đuối, và cảm giác đầy tội lỗi với gia đình. Tôi đã thua ngay cả trong suy nghĩ của mình, tất cả như virút và nó đã dần kiểm soát con người tôi hoàn toàn. Tôi ước gì có ai đó cho tôi biết tôi nên làm gì?
Có lẽ sẽ không có gì thay đổi, và tôi vẫn sẽ sống cuộc sống như thế nếu không được may mắn quen biết và trở nên thân thiết với người bạn gái Trần Juy Ly. Đấy là người bạn học cùng lớp với tôi trong hai năm đầu đại học, và người bạn này có lẽ là người học giỏi nhất lớp tôi lúc này. Khi kể về quá khứ thời còn học sinh, chúng tôi cảm thấy rất đồng cảm về nhiều thứ, cảm giác của kẻ dẫn đầu và luôn cố gắng để đạt được điều đó.
Juy Ly có một cái tên rất đặc biệt như bạn thấy đấy, bạn ấy từng là học sinh giỏi quốc gia môn tiếng Anh thời học sinh và đạt được nhiều thành tích rất đáng nể thời đại học với tôi. Chính bạn đã cho tôi những gì từng thuộc về tôi trước đó: sự tự tin, niềm kiêu hãnh... Tôi đã nhanh chóng lấy lại mọi thứ để bước ra khỏi lối mòn và đi theo con đường riêng của mình, thậm chí tôi còn trở thành “người thầy” của bạn sau đó như bạn vẫn thừa nhận. Mặc dù bây giờ chúng tôi không còn bên nhau như thời sinh viên nhưng tôi vẫn luôn thầm biết ơn người bạn này về những điều đó. Đó chính là bước khởi đầu để tôi làm lại tất cả.
Giờ đây khi ngồi đây và chia sẻ những điều này với bạn, tôi cảm thấy mọi thứ rất rõ ràng, tôi học được rất nhiều bài học quý giá từ bạn bè của mình, từ những con người thành công trên thế giới. Tôi đã từng ước rằng “giá như tôi biết những điều này... trước khi thi đại học”.
Read more…

GIÁ NHƯ TÔI BIẾT TRƯỚC KHI HỌC ĐẠI HỌC

18:05 |
Giá như tôi biết điều này trước khi học đại học
TT - Những gì mà chàng trai 24 tuổi, sinh viên Trường ĐH Ngân hàng TP.HCM nêu ra trong cuốn sách Giá như tôi biết những điều này... trước khi thi đại học của mình không hề lạ nếu không muốn nói là nỗi băn khoăn, suy tư thường trực của nhiều gia đình Việt.

Kỳ 1: Phải là đại học!

Cứ mỗi dạo nghỉ tết xong, các bạn học sinh cấp III lại nô nức chuẩn bị nộp hồ sơ dự thi đại học, nếu không quá lời thì đây là giai đoạn sốt sắng nhất của tất cả mọi người.

Nếu bạn ở miền quê, bạn sẽ thấy rất rõ từng câu chuyện mà người trong làng trong xã bàn tán hỏi thăm nhau về con nhà này nhà kia, “Năm nay thi trường gì? Ngành gì? Thi bao nhiêu điểm? Đậu hay trượt? Nó học ra sao? Ngành này sang, ngành kia kém?”... đang xảy ra hằng ngày. Các bạn đang chuẩn bị thi đại học cũng giống như diễn viên chính được mọi người chú ý đến, và các bậc phụ huynh như “đạo diễn” hồi hộp đợi chờ sự thể hiện của đứa con yêu dấu. 

Áp lực nhân lên

Tôi không biết đó là điều đáng mừng hay đáng lo? Bởi nếu bạn thi đậu đại học thì điều đó thật tuyệt, đây chính là điều có thể nói không gì vinh dự hơn cho bạn và gia đình. Bạn và gia đình sẽ trở thành tâm điểm được cả làng, cả xã nhắc tới.

Nhưng nếu ngược lại thì sao? Chắc bạn không cần tôi nói nhiều về điều này! Khi bạn trượt thì mọi thứ lúc này không chỉ có nước mắt đau khổ của bạn, mà còn là sự nhục nhã của cả gia đình. Tôi xin nhấn mạnh rằng những điều trên không quá lời đâu nhé!

Đó chính là sự thật đang hiện hữu. Bạn vốn dĩ đã bị áp lực vì “trận đấu” mà bạn đang phải đối mặt, nay áp lực đó được nhân lên nhiều lần khi nó mang theo mình là niềm vinh dự hay sự nhục nhã của bạn và gia đình. Kết quả của nó là đã có bạn tự tử hết sức đau thương, và nhiều chuyện đáng buồn mà xã hội chúng ta đang đối mặt.

Dịp tết năm 2011, khi về thăm quê, tôi ghé nhà thăm chúc tết cô giáo cấp II. Sau một hồi huyên thuyên với cô, cô mới bắt đầu chia sẻ với tôi về chuyện thi đại học của con cô. Tôi dễ dàng nhận ra trong ánh mắt của cô hiện lên bao nỗi lo lắng của một người mẹ.

Năm trước con cô thi đại học nhưng đã trượt. Mặc dù em thừa sức đậu hệ cao đẳng ở nhiều trường, nhưng nhà cô giáo tôi cũng khá giả nên chấp nhận cho em vào Sài Gòn để ôn luyện với hi vọng sẽ thi đậu đại học.

Điều tôi cứ nhớ mãi khi cô bảo rằng: “Ba của nó thì sĩ diện, ngành nào thì ngành nhưng phải là đại học để ba nó nhìn mặt bạn bè, nhìn mặt hàng xóm”. Cô ngập ngừng một hồi rồi nói tiếp: “Năm trước con bé không đậu đại học, ba nó buồn lắm, uống rượu suốt ngày, nhìn con người ta đậu đại học ăn mừng tưng bừng, nên cả năm nay ba nó như không muốn đi ra đường để nhìn bạn bè, hàng xóm gì hết”.

Cô im lặng một lúc rồi thở dài: “Cô thì buồn chút rồi cũng qua thôi! Còn ba nó thì thấy xấu hổ! Cô bảo cứ để em học cao đẳng cũng được mà ba nó nhất quyết phải là đại học mới chịu”. Tôi cảm nhận sự đè nén trong lòng cô bấy lâu, cô dường như muốn nói với tôi tất cả: “Em cũng biết những người trong xã mình đấy, họ bàn tán lời ra lời vào nên ba nó càng buồn, càng bực hơn. Cô chỉ lo con bé nó bị áp lực quá chịu không nổi...”.

Một mình chống lại... cả nhà

Tiếp theo là câu chuyện của một em gái trong xã tôi. Nhà em nằm trên con đường đạp xe đến trường ngày xưa của tôi. Thuở nhỏ em có ước mơ trở thành giáo viên mầm non. Và ước mơ ấy vẫn không phai theo năm tháng, cho đến ngày em chọn ngành thi đại học. Em hồn nhiên kể với tôi: “Em ước sẽ trở thành một giáo viên mầm non được nhiều đứa trẻ yêu mến nhất đó”.

Sau đây tôi trích một đoạn trong bức thư của em kể lại: “Một hôm, vào bữa cơm tối của gia đình thì ba em hỏi: “Thế năm nay con định thi ngành gì?”. Em đợi câu hỏi này của ba rất lâu rồi. Đã mấy ngày, đầu em cứ nghĩ đến cảnh mình sẽ đậu đại học và trở thành giáo viên mầm non. Em muốn khoe với ba về ước mơ của mình lâu lắm, nhưng giờ mới là lúc em muốn ba má em bất ngờ. Lòng em tràn đầy hạnh phúc đáp lại lời ba: “Con định thi ngành giáo viên mầm non đó ba”.

Chưa đợi ba trả lời em liền hỏi ba như muốn nhấn mạnh ước mơ của mình: “Con chọn ngành đó ba thấy sao? Được không ba?”. Lúc đó em đã nghĩ ba em sẽ ủng hộ và em như đang chờ đợi lời ba sẽ khen em như những lúc em ngoan và làm ba hài lòng.

Thế nhưng mọi thứ như bị dập tắt khi vẻ mặt tươi cười lúc nãy của ba em được thay bằng vẻ mặt tức giận, em rất sợ mỗi lúc ba em như thế. Ba đáp lại lời em mà như hét lên: “Mày hết ngành để chọn hay sao mà lại chọn ba cái ngành đó!”.

Nước mắt em như muốn trào ra, cảm giác của em rất thất vọng về ba, bình thường lúc ba giận em chỉ biết im lặng, nhưng hôm đó em cũng cố lấy hết can đảm để hỏi ba: “Sao vậy ba? Ngành đó cũng được lắm mà. Với lại đó là sở thích của con từ thuở nhỏ nữa”.

Lúc đó ba em càng cáu giận hơn rồi mắng em: “Mày thích chi ba cái ngành đó? Ba cái ngành đó mày học xong ra làm được tháng bao nhiêu? Liệu có đủ nuôi cái thân mày không? Suốt ngày chỉ biết quanh quẩn bên mấy đứa con nít! Mày thử nghĩ người ta giàu bằng nghề bác sĩ, kỹ sư chứ có ai giàu bằng nghề giáo viên đâu hả”.

Trong em chỉ còn lại sự thất vọng dành cho ba, nước mắt em không hiểu sao cứ chảy, chén cơm em đang cố cầm trên tay như muốn rớt xuống, em chỉ biết cúi đầu nghe ba mắng xối xả.

Những ngày sau đó cả gia đình em: nội, má, chú hay cậu bên nội ngoại, mọi người đều không cho em thi ngành đó. Mọi người đều trả lời giống như ba em: “Thi chi ba ngành đó thế con. Ngành đó suốt ngày chỉ biết quanh quẩn bên mấy đứa con nít”.


Em rất thích ngành giáo viên mầm non, em thường hay mơ đến lúc mình sẽ ngày ngày được ở bên bọn trẻ. Em thích tiếng cười, giọng nói của chúng. Em yêu từng hành động ngộ nghĩnh, đáng yêu, em muốn dạy cho bọn trẻ những điều mới lạ. Em không biết mình phải làm sao đây? Em phải thuyết phục ba má em, nội em, chú em, cậu em như thế nào đây? Cứ nghĩ tới là nước mắt em chảy ra”.

Đừng bắt con em chúng ta làm cây cảnh.. Hãy để chúng làm cây dại ven đường

Read more…